Anh ta cố gượng một nụ cười trên môi như trận mưa cuối tưới lên những hạt khát. Định dừng viết thì lại có chuyện. Viết thế đủ chưa nhỉ.
Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột. Chả hiểu họ làm thế để làm gì. Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để.
Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại. Anh họ bảo: Thằng này Bôn thật. Không được đâu cậu ơi.
Là ích kỷ, rất ích kỷ. Cái cuối có phần họ nói đúng. Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả.
Từ khi làm con đến làm cha mẹ rồi ông bà là những khoảng cách tuổi tác, khoảng tích lũy tri thức cho một sự giáo dục cũng như rèn luyện tốt hơn. Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau. Hôm qua tao nóng quá.
Sự lười biếng, dục vọng bừa bãi, sự e ngại trước cái mới? Khao khát qui về một mối, qui về một chân lí va chạm với khao khát mở rộng, phong phú, sáng tạo mãi mãi. Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình. Hoặc là họ sẽ thấy chẳng còn hy vọng gì ở bạn nữa (với những hiểu biết của bạn về hiểu biết của họ, bạn không tin họ có cảm giác đó nhưng cứ chuẩn bị sẵn tinh thần cho giả thuyết ấy đi).
Để bạn có thể dần vẫy vùng trong xoáy hoang mang, lung lay theo nhịp lung lay của nó. Đêm trước hôm cưới chị cả, chừng chục thanh niên quen thân, họ hàng và người chưa quen ngồi quây quần lại với nhau. Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi.
Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây. Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo. Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào.
Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng. Dùng hay không dùng thì có sao. Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường.
Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận. Đến gần nhà, đường tắc, cổ động viên quá khích nhảy ra lòng đường chặn ô tô buýt. Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.