Và bà già cần nhiều hộp nhựa hơn là lòng thương hại đâu đâu. Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật. Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt.
Bạn thúc thủ trước nó, bó tay trước nó. Ngắn ngủi mà đằng đẵng. Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn.
Chỉ muốn chửi thẳng vào mặt những kẻ ruồng bỏ cái bản năng người của mình một cách hèn nhát. Học tốt và nên người? Là một nhà thơ thiên tài và để có được danh hiệu ấy, bạn phải âm thầm nhẫn nhục trong nhiều năm, như thế đủ chưa? Bác gái nói Bác chỉ cần cái danh tiếng. Để làm sáng tỏ sự cần thiết, lợi ích của việc đọc cũng như tự tin về công việc của mình.
Hơn nữa, bạn chẳng ăn đủ một lượng calo cần thiết để giấc ngủ được béo tốt. Các cậu muốn thắng thì các cậu phải có sức mạnh, muốn có sức mạnh thì các cậu phải đoàn kết với nhau. Trong thế gian này, chẳng có gì tan biến cả.
Mới gặp một vài lần thì biết qué gì. Hóa ra ngồi đối diện với cái đèn rất lâu rồi mà không để ý cái kiểu dáng và sự phối màu của nó cũng do những tâm hồn nghệ sỹ làm ra đấy chứ. Chuyển sang máy mát xa.
Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống. Cuộc đời bạn có nhiều lần vỡ. Cả món tinh thần cũng thế.
Nhưng lại muốn súc tích. Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp. Đôi lúc bạn nhận được một vài sự coi trọng về nghệ thuật.
Đừng nhầm bạn với tôi. Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác. Phổ biến những điều tôi viết vào thời điểm này là thích hợp.
Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người. Hoặc là sự lựa chọn vốn dĩ không thể khác của những người biết lợi dụng và vơ vét từ sự đổ vỡ, thối nát. Nhưng khi bằng tuổi nó, tôi hiểu biết và tinh tế hơn.
Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về. Chỉ còn lớp tro mỏng bên ngoài. Đúng mà cũng không đúng.