Mục đích là để lý giải xem vì sao họ là những người kiếm tiền nhanh nhất, kiếm tiền nhiều nhất và kiếm tiền bền vững nhất thế giới, đồng thời họ lại được xã hội đặc biệt kính trọng? Patterson giữ quan hệ mật thiết với báo giới. đã suýt bị thất bại khi những lỗi phần mềm đã buộc phải giao hàng trễ hơn.
Bạn có thể chán nản do thất bại hoặc là bạn có thể học được từ nó. Cuối cùng, trong các thành phố chỉ còn lại một mình ông một chợ với đội ngũ bán hàng nổi tiếng là niềm nở, chiều khách. org cho hay: Watson bị sa thải vì phản đối vị chủ tịch trước mặt mọi người.
Time (thuộc Fortune) là một nơi ngập rượu (heavy-drink- ing). Trong khi mọi người chờ đợi vị giám đốc mới thuyết trình về chiến lược vực dậy CTR thì Watson cứ lờ đi và Trong các hành lang của tổng hành dinh tập đoàn này thỉnh thoảng người ta thấy có ai đó chơi piano ngẫu hứng.
Còn nhà báo cao cấp của Business Week, Sam Jeffle, đã viết bài bình luận về cuốn sách của Black trên báo này vào 12. Không chỉ nói về bán máy cũ, ông chỉ ra cách có lợi từ việc cho thuê: Nhưng rồi cuộc chiến quá lớn và ông quyết định mua thêm đất để xây thêm nhà máy sản xuất vũ khí phục vụ cuộc chiến.
Đến lượt những điều này vào môi trường doanh nghiệp, nó không chỉ hữu ích cho công ty mà còn đem lại sự thoải mái và thành công của mỗi người, ảnh hưởng lên cuộc sống mỗi cá nhân cả khi rời khỏi công sở. Các công chúa, vua và các chính khách nước ngoài đến viếng thăm IBM sẽ được đón tiếp ở đây. Watson thường xuyên đón tiếp các quan chức, chính khách và cả các thượng nghị sĩ ở đây.
Câu chuyện này nói lên điều gì? Có lẽ nó giải thích trường hợp của những nhà tiên phong khi mà phía trước Watson hay Henry Ford chưa có một lý thuyết nào soi đường họ phải tự tìm lấy đường đi. Tom dùng hình tượng về những con vịt hoang dã và gọi đó là tư duy độc lập, bằng hình vẽ một đàn vịt hoang dã trên quảng cáo tại Nhật Bản năm Cái tên này sẽ gây mệt mỏi cho Watson.
Theo Drucker, suy nghĩ của Watson là một cuộc lật đổ trong một thời kỳ rạn nứt của nền quản lý lao động kỳ dị. Để tìm một người như vậy, các nhà lãnh đạo IBM đã liệt kê một danh sách các tên tuổi lớn như Jack Welch (của General Electric), Ross Perot (của Perot System) và cả người giàu nhất hành tinh là Bill Gates. Câu hỏi của Watson xuất phát từ một kinh nghiệm bán hàng dày dạn và như vậy nó đi trước thời đại.
Do vậy, Gerstner cần tháo bỏ nó, đánh thức gã khổng lồ. Ai đã đưa Tom đến IBM? Không phải là Watson. Đó có lẽ là một nhận định chuyên nghiệp.
Thomas Watson đã đặt nền tảng cho IBM trở thành ông vua ngành máy tính sau này. Và ông đã cho những nhân viên thấp kém một vị trí quan trọng trong một chuỗi của bất cứ hoạt động kinh doanh nào. Không trải qua nhiều trường lớp mà về sau tạo ra nhiều lý thuyết, với IBM, Watson là trường hợp tài năng tự học, tự suy gẫm.
Mười năm sau, khi công cuộc tái thiết và hợp nhất CTR thành công vượt bậc, Watson nhìn biểu tượng bay bướm của công ty và ông thấy rằng nó vẫn còn hợp thời nhưng nó không thể hiện được lòng mong muốn của ông về một tổ chức vinh quang. Watson gần như thách thức thời gian: Nếu đợt suy thoái kéo dài thì dự định của ông sẽ trở thành quả đại bác bắn vào chính mình. Cái Watson muốn là tinh thần đi đầu, ông muốn một chỗ đứng trong những trào lưu mới.