Nhưng IBM được sinh ra từ đó. Điều này cho thấy, vai trò cá nhân xuất sắc của Watson quá quan trọng đối với IBM lúc đó. Trong nhiều tháng đầu tiên nhận chức CEO, Gerstner đã bay đi khắp thế giới chỉ để làm một việc là lắng nghe khách hàng.
việc thay đổi tên công ty thành IBM. Xã hội Mỹ lúc đó vẫn chưa quen với sự có mặt của giới nữ trong công xưởngcông nghiệp. Nhìn xa trông rộng, Watson đã đặt trọn niềm tin vào công ty của ông.
Tom đã rất giống cha mình ở chỗ vượt qua nỗi sợ thất bại và, trái lại, rất coi trọng thất bại. Thomas Watson viết ba chữ: MEN. Trong khi mọi người chờ đợi vị giám đốc mới thuyết trình về chiến lược vực dậy CTR thì Watson cứ lờ đi và
Vậy thì hãy chủ động vay vốn để tạo ra sản phẩm. Watson muốn truyền tải một nhiệt huyết, ước muốn và động lực như một Watson đã nói với các nhà quản trị của mình rằng: Đừng bàn luận nhiều về máy móc nữa, hãy nói về khó khăn của doanh nghiệp.
Và nó được liên doanh với Lenovo của Trung Quốc như là cách IBM chinh phục thị trường khổng lồ này. Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company. Vết thương đó không phải là khoản lỗ nặng nề mà là công ty đã xa rời triết lý kinh doanh của nó.
Chúng ta sẽ tận dụng những máy móc mà người ta định bỏ đi. Watson muốn tạo ra một loại thiên đường nào đó của công nhân. Ông tung ra thông điệp cuối cùng, đẹp như là danh ngôn và là danh ngôn:
Bất kể đó là ai, màu da nào, dù là nam hay nữ, Watson đều nhìn đó là con người nhân sự làm nên tất cả. Chứng đau dạ dày đang tàn phá và cơ thể của ông cụ 82 tuổi không còn đủ sức kháng cự. Chi tiết trùng hợp rõ nhất là Ollila tạo ra Club 10 để tôn vinh những cá nhân xuất sắc có 10 sáng kiến hay phát minh cho tập đoàn, thì nửa thế kỷ trước Watson đã lập ra Club 100% để tôn vinh những nhà bán hàng xuất sắc.
Bằng cách giảm giá cho thuê, dù lời ít thôi trên mỗi máy, ông đã khuyến khích tăng nhu cầu mua hàng rẻ của Tom duy nhất hơn cha mình là đã thành công hơn cha mình nhiều lần. RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần.
Nếu bạn đã nhận ra rắc rối và đôi khi bạn gặp phải thất bại, thì hãy nhớ điều này: Đối thủ dẫu có đốn ngã ta bao nhiều lần thì ta vẫn có thể đứng dậy. IBM của Watson vẫn là một doanh nghiệp trung bình, xét về quy mô quốc tế. Diễn thuyết thì dễ, thực thi cam kết mới là loại tiêu chuẩn làm nên người đó.
Nhưng Watson, sau khi nhận ra sai lầm, vẫn nhất định không sa thải nhân viên. Biên niên sử IBM không viết điều này. Watson định tổ chức ăn mừng sự kiện ấy nhưng không thể bởi người cha một đời lam lũ đã ra đi trong đêm hôm đó.