Họ cho phép chúng tôi hạ cánh theo hướng ngược lại so với cách thông thường. Kỷ niệm ấy khiến ông bật cười. Đây phải chăng là một ý kiến cực đoan? Giả sử đứa con gái bé bỏng của bạn phát hiện ra rằng cháu đã được nhận vào hai trường − Đại học Harvard và Đại học Georgetown, ở Washington DC.
Hiện thực ở những nơi như Học viện KIPP kém hào nhoáng hơn thế nhiều. Mùa hè, ông đội một chiếc mũ rơm của người chèo thuyền. Tôi nói với phi công cùng lái, 'Tôi không bay thường xuyên lắm.
Nó đã chơi khúc côn cầu du đấu ở các giải trẻ. Giai đoạn chuyển sang thế kỷ XX, chắc chỉ mất năm mươi đô-la để sắm một hay hai cái máy khâu. Có bốn đứa tất cả, ba đứa kia lối sống hoàn toàn khác với tôi.
Tôi vẫn nhớ một chuyến bay của British Airways đến New York. Ở đó chúng tôi không được đối xử tử tế mấy. Nhưng anh ta không hề nói về chuyện đó.
Họ có một đứa con trai đặt tên là John. Đôi khi tôi tìm ra câu trả lời bởi tôi đã mơ thấy và tôi có thể nhớ được nó. MacMillan đã đến thăm Jamaica.
Đến thế kỷ XIV và XV, địa chủ ở vùng trung và nam Trung Quốc đã có một mối quan hệ gần như hoàn toàn không can thiệp với những người mướn đất: địa chủ sẽ thu lại một phần địa tô cố định và để người nông dân tự xoay xỏa với công ăn việc làm của mình. Người chồng thứ ba tự vẫn. Họ cũng chẳng hề mắc phải chút nào.
Vào khoảnh khắc cuối cùng, viên phi công nâng độ cao và thực hiện cú lượn-vòng. Oppenheimer và Langan có thể đều là thiên tài, nhưng xét về những khía cạnh còn lại, họ khác xa nhau. Mẹ của bà − Ann, vốn là con gái nhà Powell, lại một gia đình da màu khác, có học và không ngừng thăng tiến − chính là nhà Powell mà hai thế hệ sau đó sản sinh ra Colin Powell .
Rắc rối thứ hai là thời tiết, Brenner tiếp tục. Mối quan hệ giữa thành công và IQ chỉ có tác dụng đến một ngưỡng nào đó mà thôi. Bạn biết điều gì thú vị ở bảng trên không? Trong số bảy mươi lăm cái tên, có tới mười bốn là người Mỹ sinh vào chín năm khoảng giữa thế kỷ XIX.
Bố sẽ nói với mẹ, 'Anh có một đô-la bảy mươi lăm xu. Mắt anh cũng không có màu xanh dương. Trên thực tế, người Đan Mạch có nhiều điểm chung với người Jamaica trong tiêu chí chấp nhận sự nhập nhằng hơn khi nó ở trong tương quan với những bạn bè Âu châu khác.
Đến mùa hè, cậu bé Oppenheimer được đưa đến châu Âu thăm ông nội. Ngồi ngay cạnh cơ trưởng Caviedes là cơ phó của ông − Mauricio Klotz, và trong băng ghi âm chuyến bay, có những quãng kéo dài của âm thanh rột rạt và tiếng ồn động cơ. Nó hỏi các em đủ thứ trên đời, ví như trình độ giáo dục của cha mẹ các em như thế nào, quan điểm của các em về môn toán ra sao, bạn bè của các em thế nào.