của người đàn ông đang diễn thuyết mủi lòng. Second Hand Cash Register Company) theo kế hoạch mà ông chủ NCR đã định. IBM bắt đầu phát triển máy dập chữ nổi Braille thế hệ tự động đầu tiên.
Không chỉ tiền lãi thu được tăng cao, mà bà còn có lợi nhuận lớn nhất là sự quý mến của mọi người dành cho một người biết kinh doanh như bà. vào thời điểm người Mỹ nhận ra tác hại của ý đồ độc quyền trong kinh doanh. Watson đã nhận thất bại là người thầy của mình.
Watson với cỡ chữ lớn và bên dưới là ghi danh công lao của ông: Incoporates IBM người đã tổ chức nên IBM. Điều này cho thấy, Watson đã coi trọng nhân viên hơn lợi nhuận. Khi nói đến Thomas Watson, thật ra chúng ta không nói đến quy mô lớn của IBM (con trai ông sẽ làm điều đó) mà nói đến nghệ thuật lãnh đạo kiệt xuất của ông, là nói đến khoa học quản trị doanh nghiệp hiện đại, là đối nhân xử thế.
Một triết lý kinh doanh như vậy đã chứng tỏ được tính bền vững của nó qua thời gian. Nói cách khác, ông đã trao cho IBM năng không bao giờ đầu hàng.
Và ông dường như nói với các nhà quản lý: Bằng cách quan tâm đến khách hàng và nhân viên, chúng ta nghiễm nhiên đang quan tâm đến đối tượng thứ ba là lợi ích của các cổ đông. Tuy nhiên, trong thời đại của mình, Gerstner đã làm một chuyện mà Watson không bao giờ muốn, ông đã sa thải nhân viên. Nói cách khác, doanh nghiệp, mà Watson đã xem như cả cuộc đời của mình, đã xa rời lợi ích của khách hàng trong một thời gian dài.
Những thương hiệu lớn được hình thành từ những hoài bão lớn và IBM cũng hình thành từmột hoài bão không nhỏ chút nào, Haig viết. 8,3 tỉ đôla, gấp chín lần. Watson chờ cho mọi người nhìn thấy và đủ thời gian suy nghĩ, ông kết thúc: Chúng ta là con người, con người đứng cạnh bên nhau, vai kề vai, tất cả làm việc cho lợi ích chung.
Bởi lẽ, đó là kinh nghiệm kỹ năng giao tiếp bán hàng mà ở IBM không ai trải qua nhiều như ông. Hàng triệu người trở về từ cuộc chiến, cần nhà ở, đi học và hàng nghìn thứ Bài học số một của Watson: Rượu và kinh doanh khôngbao giờ đi đôi với nhau.
Báo chí đổ về Dayton. Thật ra, ông chỉ là nhân viên bán hàng của một chi nhánh ở xa. Thăng trầm là chuyện thường thấy trong thương trường.
Lúc này là những năm 1890. Hôm đó, Watson ngồi trong quán rượu cho đến khi người ta đóng cửa. Đám cưới của họ chỉ có người thân và một vài bạn bè.
Và ông đang chuẩn bị nói đến bước sau cùng, quan trọng nhất: con trai của Watson Sr?. Lindbergh thực hiện chuyến bay này vào năm 1927, nghĩa là cùng thời với Watson và sự kiện này có tác động mạnh đến Tom khi đó ở tuổi 13.