Sid dần dần chìm vào giấc ngủ. - Ta còn đang suy nghĩ. Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh .
- Ngược lại à? - Max ngạc nhiên không biết Jim đang ám chỉ điều gì. Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay. Ngay lúc này đây, đứng cạnh Merlin trong khu vườn hoàng gia, anh mới biết rằng mình đã nghĩ sai về Merlin.
Nước sẽ chạy theo rãnh đó tạo ra một dòng suối, như vậy nước sẽ không còn tích mãi trong hồ nữa. Vừa tìm kiếm để tìm ra những điều kiện của may mắn, vừa biết chia sẽ, giúp đỡ người khác sẽ khiến cho may mắn đến với bạn nhanh hơn. - Mình đã có đất rồi, bây giờ mình cần biết mảnh đất đó cần bao nhiêu nước thì đủ.
Hãy cắt bớt những nhánh cây chết và lá khô đi. - Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó. Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt. Ngươi phải nhanh lên. Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm.
- Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không? Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này. Từng phút từng phút một trôi qua và Nott đã bắt đầu sốt ruột :
Đôi khi những yếu tố chính lại có thể được tìm thấy trong những chi tiết tưởng chừng như rất vụn vặt. Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. Anh quay đầu lại định bỏ đi vì nghĩ rằng nữ hoàng Sequoia không muốn trả lời.
Cây bốn lá không mọc ở đây đơn giản là vì nó không thể. Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng. Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích.
Hãy thật sự tìm kiếm, quan tâm những điều kiệntưởng chừng như không quan trọng, những chi tiết nhỏ nhất nhưng cần thiết để tạo ra sự may mắn. Max thấy thế liền vội nói: - Người thật sự là Mẹ của các loại đá à? Nếu vậy, chắc Người không biết gì nhiều về cây bốn lá, phải không ạ?
Tôi chẳng có ý gì cả. Lúc này trời đang tối dần. May mắn vô tận sẽ thuộc về mi còn ta sẽ triệt tiêu được đối thủ của mình.