Một cách kỹ thuật, Jack Welch là một diễn giả thuyết phục với danh tiếng là nhà điều hành và lãnh đạo thành công được mệnh danh là quản trị theo phong cách Jack Welch với sáng tạo nền văn hóa học hỏi không ngừng cho GE. Và khi đó, người ta khó mà đánh mất phẩm chất của mình. Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần.
General Electric có một liên doanh tại Đức. Đây là thời điểm mà phần lớn các nhà nghiên cứu cho rằng Watson khởi nghiệp. Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó.
Chính con trai của Watson sau này là Tom Watson người kế nhiệm cha tại IBMthuật lại trong hồi ký (Father, Son & Co: My life at IBM and Beyond): Wheeler & Wilson sa thải ông và bắt ông đền gấp đôi. Không chỉ nói về bán máy cũ, ông chỉ ra cách có lợi từ việc cho thuê: Gia đình Watson không còn bất cứ ai làm việc trong IBM.
Tommy có một chỗ ngồi trong mười hai chỗ như vậy, vây quanh một cái lò sưởi. Kết quả là Watson đồng ý tài trợ 15. Hai bên cánh gà thì đặt la liệt đồng hồ.
Ông xem trọng những lễ hội của nhân viên hơn nhiều điều khác. Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi. Câu chuyện nhỏ này, thật ra có giá trị gì vào thời đại của Watson?
Như vậy, ông quay lưng lại kệ sách, và chữ THINK nằm ngay phía trên ông. Con tiếp bước đưa con người vào kỷ nguyên máy vi tính. Ông chủ Watson lúc này đã ở tuổi 60, khiến cho người nghe cảm thấy lời nói của ông là trải nghiệm đời người.
Watson bắt đầu chú ý khi cầm trong tay báo cáo của James Bryce từ phòng thí nghiệm, rằng các ống chân không có thể dùng được cho IBM và nó cho phép tính toán hàng ngàn phép tính trong một giây. Đó là niềm tin của các quyết định phải có cơ sở. Nhanh hơn ai hết, ông lập ngay ủy ban cứu trợ lũ lụt và đề xuất các phương án với giới chức.
Tất cả các bức tường ốp gỗ và các cửa sổ cho phép ngắm toàn cảnh Endicott. Nhưng trong ký ức của Watson, cha của ông là người chưa bao giờ mất niềm tin, luôn lạc quan và lao động để nâng cao cuộc sống gia đình. Với ông, IBM không chỉ là cuộc đời ông mà còn là một phần nước Mỹ.
Lúc này, ông cần cho thế giới biết tâm niệm làm ăn của ông là gì. Thời gian này, trong văn phòng của mình, Watson thỉnh thoảng vẫn nhận được những báo cáo về những loại máy tính khổng lồ vận hành bằng điện tử và có khả năng tự động. Giờ đây, ông yêu cầu nhân viên IBM cũng suy nghĩ cho mọi tình huống.
Watson đã dùng mẹo của nhà truyền thông thị giác để chỉ ra điểm chung nhất của mọi người và ông gọi đó là định đề con người. Mười năm sau, đó là nét văn hóa đáng tự hào của IBM. Có thể Watson tự nhắc mình hãy suy nghĩ và suy nghĩ về những việc mình làm.