Tony không muốn bất kỳ ai đã biết cuộc hẹn hò bí mật của anh ấy đem kể khắp công ty. Giống như xoay tròn một đồng xu trên đầu ngón tay, mẹo sau đòi hỏi sự nhanh trí và sự tập luyện. Tôi hồi hộp xé tan chiếc phong bì.
Sự biểu lộ đầu tiên không phải là cười. Này Phil, hôm nay bao nhiêu độ nhỉ?, Anh thấy có nhiều người ngoài phố không hay vắng vẻ?, Nhiều cửa hiệu mở cửa chưa?, Anh có dừng lại ăn sáng không?, Ăn ở đâu?, Ăn gì? Chúa ơi, hãy đánh con đi.
Mình sẽ đến đó vào ngày Lễ tạ ơn và nếu ai muốn, híc, đến đó, thì hãy đến đi. Tuy nhiên, đừng chọn ghế ngồi ngay. Não Phải: Tôi biết, tôi sẽ nói tôi phải nói chuyện với một người bạn.
Mọi người đều nhớ cô ấy nhưng cảm tưởng, thật đáng tiếc, như thể chúng tôi nhìn thấy cô ấy lần cuối. Cho dù bạn nhận ra điều đó hay không, lúc này bạn đã trao cho người được mời một phần vinh hạnh của bạn. Nhưng trên thực tế thì mọi người đều đã có giấc mơ đẹp như thế này: Bạn tham dự một cuộc họp mà các vị khách mời đang cười, uống và rất vui vẻ.
Ngoài ra, bạn đã ban tặng cho anh ấy niềm vui sướng được hỏi han về ngày sắp tới. Hãy cảnh giác! Đừng ngồi vào chỗ của gấu Papa. Để làm cho chiếc bánh thêm đông cứng, hãy cảm ơn người tố cáo bạn vì đã tạo cơ hội cho bạn được nói với anh ta.
Hãy mỉm cười, nhìn về phía người đặt câu hỏi và nói, hãy cho tôi một chút thời gian để suy nghĩ. Người cao tuổi nào cũng đều cảm thấy khó khăn khi phải quay cổ. Cô ấy nói, Leil ạ, chúng ta phải ở trong phạm vi giới hạn có thể đối với độc giả của chúng ta.
Chúng không thấy trò bịp bợm, không nghe thấy trò bịp bợm và không nói về những trò bịp bợm. Đó là lần cuối cùng mình đưa đứa bé hỗn xược đó đi bất cứ đâu. Bạn đã nhận ra lợi ích trong Mẹo nhỏ của họ chưa? Nó cung cấp rất nhiều chủ đề trong cuộc trò chuyện: nhà hàng, trở thành một đầu bếp; các công việc xã hội, bệnh ung thư vú, chạy marathon, cách tiếp thị cuốn hút, và đương nhiên, bóng đá.
Để phá vỡ giây phút khó xử, tôi đã sử dụng Mẹo danh thiếp mới tinh của mình. Liệu câu đó có làm tổn hại đến sự tự nhận thức về bản thân khi nghĩ về tôi với tư cách là một con người mà ông ta tuyển làm trợ lý chứ không phải là động vật hai chân không có lông mà ông ta có thể bổ nhiệm vai trò đó? Tôi ước ông ta sẽ bị ngã ngựa ngay khi phán đoán cách ông ta diễn đạt câu làm cho tôi có cảm giác bị hạ thấp và xa cách với ông ta. Rồi coi bạn là người nhận thư đó, chứ không phải là người gửi.
Hãy cố gắng tạo vẻ tự nhiên mỗi khi bạn ngồi nói chuyện với mọi người. Đúng 365 ngày sau, tôi thong thả đi ra mở hộp thư vì tôi nghĩ chẳng có gì đặc biệt. Sau đó, sẽ có một cú đánh nhẹ từ một phía, những người trông có vẻ quá tự tin, tự mãn và ích kỷ.
Lát sau, tiếng cười lại phát ra và giống như trước đó, anh ta kéo điện thoại ra cách xa khỏi mồm khoảng vài chục cm. Nếu anh chàng Bé nhỏ chỉ nói, Tôi sẽ gọi điện cho ông khoảng 12h30, anh ấy có lẽ sớm nghe được câu Rất vui mừng đón anh. Đừng cảm thấy tội lỗi! Bạn đã làm cho anh ấy không hề nghi ngờ và đã trao cho anh ấy một món quà có giá trị - đó là bạn đã biểu hiện sự tôn trọng.