"Chúng tôi xin trung thành, ngay thẳng, lạc quan, có sáng kiến, hăng hái hợp tác, mỗi ngày làm đủ 8 giờ". Bà luôn luôn day dứt, đay nghiến rằng ông chẳng được vẻ gì: nào là lưng thì gù, chân đi thì kéo lê như thằng mọi, dáng điệu cứng như que củi, gai mắt lạ lùng. Trong thương mãi và xã giao, sự nhớ tên người cũng quan hệ không kém gì trong chính trị.
bình tĩnh lại lần lần và khi tôi ngưng, ông bảo tôi: "Được. Thần đã từng khâm phục nghe Bệ hạ giảng về phong vũ biểu, về vô tuyến điện tín hoặc về quang tuyến X nữa. Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn.
Emerson muốn dụ một con bê vào chuồng. Như vậy cần phải mất công, kiên nhẫn, chăm chú hàng ngày. May thay, lần lần tôi hiểu được bản tính con người và trở nên lịch thiệp hơn, hiểu người hơn, đại lượng hơn.
Ông cãi: - Xin lỗi ông, ông lầm. Đứa nhỏ có kể vào đâu những lời đó. Tổng thống Wilson cũng thường nghe theo đại tá House nhiều hơn cả những nhân viên trong văn phòng Ngài.
"Tôi không đi lại hai lần con đường đời. Đã đành, bạn có thể chĩa súng sáu vào bụng một người qua đường mà bắt người đó phải cởi đồng hồ ra đưa cho bạn. Con số 6 hôm trước đã có ai bôi đi, viết con số 7 thay vào.
Đúng vậy, ông Eastman trả lời - Tôi chở nó tự bên Anh về. Thách đố khêu gợi tức khí những người có tâm huyết Charlesschwab, người tin cẩn của Andrew Carnegie, ông vua Thép, có một người đốc công để cho thợ làm không hết số công việc đã định. William và Catherine Gladstone sống chung với nhau 59 năm, lúc nào cũng quyến luyến nhau.
Lawes, giám đốc khám Sing Sing, công nhận rằng những lời khuyến khích có nhiều kết quả rất tốt, cả với những tội nhân chai nhất. Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ. Được một tuần, chủ và thợ hòa giải với nhau và đình công chấm dứt trong một không khí êm đềm và thân mật.
Nghĩ tới quá khứ của tôi, tôi tự hỏi với tính tình như vậy, làm sao tôi có thể bán được một món hàng gì chứ. Vì chính cha mẹ y và những người chung quanh y đã làm cho y trở nên như vậy. Cái giường đó là giường của nó.
Gia đình ít người mà cất ngôi nhà cực rộng lớn, mua chiếc xe hơi kiểu mới nhất, sắm bộ đồ cho hợp thời trang, khoe sự học hành tấn tới của con mình; cũng đều do thị dục đó hết. Làm sao bây giờ? Tôi không dám khoe rằng tôi giỏi hơn Socrate; cho nên tôi đã chừa, không dám chê ai là lầm nữa. Vậy mà trước khi chỉ trích, Ngài khen Hooker ra sao? Lầm lỗi của Đại tướng rất nặng mà Ngài không nói tới ngay bằng một cách tàn nhẫn.
- Nhà máy đó vào hạng sạch sẽ nhất, khéo tổ chức nhất trong số các nhà máy mà tôi đã được thấy. Mới rồi tôi được hầu chuyện một ông giám đốc Công ty "exchange Buffets". Vậy muốn thấm nhuần những quy tắc này, hễ có cơ hội, xin bạn thực hành liền.