Em có thương mẹ không? Đang ăn, ngước nhìn chị, cười méo mó: Không biết. Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Tôi nói câu tôi từng nói với mẹ: Hai năm nữa thì teo rồi ạ.
Ở cùng lâu, không phải là bác không có chỗ nhiễm sự trẻ con và hay nói ngược của bạn. Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện. Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết.
Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi. Nhất là một khuôn mặt cũ. Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác.
Ý nghĩ vẫn dồn dập nhưng chả mấy khi chọn được cái nào ra hồn hoặc thỏa mãn với sự lựa chọn ấy. Sẽ là đê tiện khi đòi hỏi lòng bao dung cho sự kém cỏi trong nghệ thuật. Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây.
Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo. Nói hơi trống không vì bằng tuổi, hồi bé lại học cùng lớp. Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác.
Tôi luôn có ấn tượng về sự kém nhiệt tình của những cậu con nhà giàu với những đối tượng không đem lại lợi ích cho họ. Cái giấc mơ của mình không mất. Nhưng họ cũng đủ thông minh để thấy họ luôn bị bao vây tứ phía.
Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn. Tôi ngồi trên nền gạch, xé những trang thơ ra và đốt cho bằng hết. Lần sau không thế nữa nhé.
Biết mua quà tặng người thân khi đi du lịch về. Nhưng bác nói: Bật dậy nào. Nhưng lại muốn súc tích.
Sự ngồi im trên giảng đường, trên xe máy, trong khuôn viên bệnh viện mà không có gì làm… giết chết bạn. Tất nhiên là bạn ác theo cách mà pháp luật không sờ gáy hoặc đủ tài để khi pháp luật sờ gáy, ông chủ chó nào đó đến hót bạn ra. Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ.
Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước. Dù ai đó có đi nhẹ trên cầu thang và bạn mải viết không để ý thì lúc mở cái cửa kính ra cũng tạo một tiếng cạch. Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này.