Miệng tôi khô, chân tôi quỵ, tim tôi đập thình thình. Chỉ vô ý một chút là chiếc tàu này sẽ nổ tung lên. Tôi đã thấu cái cảnh vào hàng cơm chỉ gọi món ăm rẻ tiền nhất và đêm ngủ thì gấp quần lại, để xuống dưới nệm, nằm đè lên cho nó có nếp, vì không tiến mướn ủi!.
Ông mới từ chức phó trưởng ban của hảng General Motors và qua giúp việc cho ban nghiên cứu của hãng đó. Trước hết, nếu có thể được, xin bạn rán lựa nghề mà bạn yêu. Nhưng không lụt mà còn tệ hơn lụt vì năm ấy, giá bò ở chợ Chicago hạ tới nỗi con bò nuôi mập mà bán chỉ lời có 30 Mỹ kim.
Đã có nhiêuc cuốn sách dạy cách kiếm tiền trong những lúc rảnh; bạn lại tiệm sách hỏi thì thấy. Y sĩ nói bà sẽ chết, và nếu trời có thương cho sống sót thì cũng thành tật, không đi được nữa. Một trong những nguyên nhân chính của sự mệt nhọc là nỗi buồn chán.
Vậy sự chán nản có thể làm cho ta mệt nhiều hơn là công việc, dù công việc ấy cực kỳ khó nhọc như leo núi đi nữa. Quyết tín rằng công việc mình làm rất hữu ích là một điều cần thiết. Nhưng tôi có thể cho bạn biết một mánh lới rất kỳ diệu mà nhiều người đầu cơ thường dùng có kết quả.
Chỉ có nâng cao tư tưởng mới có thể thành công và tiến được thôi". Và bao giờ tôi bắt đầu sống như vậy? Tuần sau?. Suốt thời gian dịch và trong năm sáu tháng sau nữa, tôi có cảm giác "đãng đãng" đó.
Được lắm, như vậy mới phải là người lớn. Rồi oán trời, trách bạn, vò tai kêu đời bất công, thương thân tủi phận. Ông chủ của bạn muốn bạn yêu nghề, để ông thâu được nhiều tiền hơn.
Tôi sống để suy nghĩ những việc đã làm; để mà hối tiếc đã làm bậy; đắn đo đến những câu đã nói để tự trách mình sao chẳng nói thế này, thế nọ, có hơn không? Chắc chắn chúng ta chỉ có thể hành động để sửa đổi kết quả của một sự kiện đã xảy ra từ 180 giây đồng hồ trước, nhưng chúng ta không có cách gì thay đổi được một sự đã xảy ra rồi. Trời thì nóng gần 50 độ.
"Má tôi bỏ nhà hồi tôi hồi chín tuổi và ba tôi mất hồi tôi có 12 tuổi. Tôi cảm thấy không khí dồn vào phổi tôi. Tôi tự nghĩ: "Có lẽ mồ của ta đây".
Tôi biết nếu để họ nằm ở giường suốt ngày thì chẳng bao lâu họ sẽ khó chịu, không muốn nằm nữa. Ông cụ thân sinh trả lời vỏn vẹn có hai câu, nhưng thấm thía đến nỗi bà không bao giờ quên được, và hai câu đó thay đổi hẳn đời sống của bà: Tất cả những cái ta làm nên là kết quả trực tiếp của tư tưởng.
Ông ta nói trắng ngay: "Này cô, tôi đã thấy cô diễn và biết cô mắc cỡ vì bộ răng của cô". Nhà triết ly học Clarence Darron thu gọn thí dụ này trong câu: "Biết rộng tức là hiểu nhiều và khi đã hiểu thì không chỉ trích và buộc tội ai cả". Lòng tự ngờ vực sẽ tạo ra nhiều nỗi ngờ vực khác.