Sex Rina

Vụng trộm với vợ ông chủ thích khoả thân

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ. Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình. Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi.

    Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít. Chỉ biết mình mãi mãi lăn. Y học bó tay… Mọi người cười thích thú.

    Là một nhà thơ thiên tài như thế có là danh không? Và đủ chưa? Nếu chưa đủ bạn sẽ còn làm cái khác. Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn. Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng.

    Có một hôm, ông chú gọi bạn sang bảo: Mày vào đây chú cho ít mật gấu bóp chân. Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại. Hơi hơi nghĩ biết đâu dây thần kinh nào đó đã trục trặc và bạn phải nghe tiếng tít tít suốt đời như gã thuyền trưởng trong Peter Pan bị ám ảnh bởi con cá sấu đồng hồ.

    Đi ra chợ Đồng Xuân chọn hàng, vất vả đèo về, rồi bán được lãi cũng thú vị lắm chứ. Bạn tận hưởng nó vì biết nó sẽ qua đi rất nhanh. Mình rất sợ phí thơ.

    Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn. Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ. Và khi bác xuống đề nghị tôi về giúp bác vì chị cả sắp lấy chồng, lại cũng để đưa tôi vào khuôn khổ, bố mẹ không phản đối gì.

    Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm. Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh. Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn.

    Nàng nằm nhớ người yêu cũ. Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò.

    Có lẽ vì tôi vừa ngáp. Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi. Con còn đau mắt đau đầu không? Tôi: Im lặng.

    Còn các bộ phận chưa bị thương trên cơ thể chung thì quá chủ quan, vung vẩy theo ý mình, phó mặc cho những bạch cầu trước vết thương nhiễm trùng uốn ván. Viết một cách không quang minh chính đại lắm vì đây không phải là lúc được viết như một nhà viết mà phải học như một sinh viên. Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap