Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Đầy là điều chưa từng bao giờ xảy ra trước đây. Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa.
Vì chàng đã làm tất cả những gì chàng cho là cần thiết nên điều không ngoan bây giờ chính là tìm xem có việc gì còn bị bỏ sót hay không. Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối. Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý.
- Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây. - Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút. - Ngươi không cần sự cho phép của ta.
Sự may mắn luôn cần được sẻ chia. Cũng chính anh đã quyết tâm theo đuổi mục đích của mình và không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây trong rừng. Hãy hỏi ta điều ngươi muốn biết rồi hãy đi đi.
Nói cho cùng thì mọi việc cũng đâu có dễ dàng gì. Chàng cũng mơ được cầm nó trên tay, tận hưởng mùi có thơm nồng nàn tiết ra từ những chiếc lá hình trái tim xanh biếc. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc.
Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian. Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác. Ngươi, Bà chúa hồ, ngươi phân bố nước khắp khu rừng Mê Hoặc, ngươi, người tưới nước cho tất cả các ngóc ngách của khu rừng này, hãy nói cho ta biết: Cây bốn lá sẽ mọc ở đâu trong mấy ngày tới?
Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn. Bóng đêm đen kịt giăng phủ dày đặc. Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất.
Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông. Nhưng sau đó các đối thủ cạnh tranh xuất hiện ngày càng nhiều và thế là lượng sản phẩm bán ra của công ty tôi bắt đầu sụt giảm. Không chỉ có thế, sai lầm của ngươi là không đi tìm biện pháp mà luôn đi tìm lý do biện hộ, củng cố cho sự mất niềm tin của mình.
Thế nhưng cũng chẳng có gì khác hơn nữa. Nhưng hãy nói đi, ngươi muốn hỏi ta điều gì? - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.
Tôi làm việc hầu như không nghỉ, ngày cũng như đêm lẫn cuối tuần và ngày nghỉ. Ta đã làm hết sức mình cho những điều mà ta nghĩ là đúng và cần thiết. Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng: