Lý do thực sự duy nhất cần phải có luật lệ là để giúp chúng ta quan tâm đến nhau hơn. * Chúng ta phát triển những kỹ năng và tập quán xã hội một cách hiệu quả. Hơn bất kỳ điều gì khác, sự tôn trọng luôn gặt những vụ mùa bội thu trong cuộc sống.
Một lần tôi thử yêu cầu các sinh viên cố gắng không phàn nàn về bất kỳ điều gì trong suốt hai mươi bốn giờ tới. Trong vòng hai mươi bốn giờ kế tiếp, mỗi người phải đọc những điều mình vừa liệt kê bốn lần: sau bữa trưa, sau bữa tối, trước khi đi ngủ, và buổi sáng hôm sau trước khi đi học hoặc đi làm. Không phải lúc nào cuộc sống cũng diễn biến như chúng ta mong đợi.
Một số người luôn bị lệ thuộc vào những yếu tố bên ngoài. Trước hết, thời gian không hề trôi nhanh hơn lúc chiếc đồng hồ đầu tiên được chế tạo ra. Ivan Boesky, một nhà tài phiệt nổi tiếng đã nói hơi quá rằng Tham lam đôi khi cũng tốt và chỉ vài tháng sau, ông bị truy tố.
Sức mạnh thực sự xuất phát từ sự nhận thức rằng chúng ta sẽ vững vàng và trưởng thành hơn sau mỗi lần thất bại. Chúng ta không thể nói tự thân tiền là tốt hay xấu. Có một câu thành ngữ Thụy Điển nói rằng Chúng ta bị già đi quá nhanh, trong khi sự trải nghiệm lại đến với chúng ta quá chậm.
Đó là bước khởi đầu cho một cách nhìn lạc quan, điều rất cần cho thành công của bạn. Tính kỉ luật giúp chúng ta hoàn thành những việc khi chúng cần phải được hoàn thành, chứ không phải khi chúng ta cảm thấy thích hoàn thành chúng. Nhưng đó không phải là những lý do duy nhất.
Sau hai mươi bốn giờ, tôi cùng với các em thảo luận cách về mục đích của cuộc thử nghiệm. Ngày nay, một giờ vẫn có 60 phút, một phút vẫn có 60 giây. Từ trung học đến cao đẳng, tôi tập để phát triển thể chất cùng các kỹ năng cần thiết, và chơi bóng rổ mỗi khi có dịp.
Hầu hết những lần chúng ta chỉ trích người khác chỉ vì họ làm những việc khác với chúng ta. Cô ấy đến đó để nghiên cứu tập tục kết đôi của người da đỏ Inca. Càng nghĩ, bức tranh về chiếc cầu càng hiện rõ trong ông.
Nếu ai đó hỏi tôi sẽ làm gì khi bắt đầu cuộc sống với một lần nữa, tôi sẽ trả lời rằng: Tôi sẽ trung thực với chính mình, với những điều tôi sẽ làm, không vì điều gì, mà vì chính tôi. Mọi lời nói của tôi lúc này đều không có ý nghĩa gì. Tôi thích định nghĩa của Webster: Kỷ luật là sự rèn luyện giúp chúng ta tự sửa chữa, tạo khuôn nếp, tạo sự mạnh mẽ, hoặc giúp chúng ta trở nên hoàn hảo hơn.
Như Benjamin Franklin đã từng viết Chính những điều gây tổn thương ta sẽ dạy ta. - À, cô không biết sao? Jannette đi Bolivia rồi. Phương cách này cũng có thể so sánh với việc xây dựng một căn nhà gạch.
Về kinh nghiệm thất bại, tôi nghĩ ngay đến hai người nổi tiếng là Albert Einstein và Thomas Edison. Nhiều người, khi nghe nói từ này thường liên hệ đến những câu như Hãy chiến đấu và chiến thắng vì màu cờ sắc áo của Gipper, câu nói của huấn luyện viên bóng đá bầu dục huyền thoại Knute Rockne khi nói với các học trò của mình; hoặc Vince Lombardi lên tinh thần cho các cầu thủ đội Green Bay Packers rằng Ý chí chiến thắng là trên hết. Franklin thường được mô tả như một nhà ngoại giao bẩm sinh luôn biết làm vừa lòng người khác.