Ông trước làm giám đốc thương mãi tại xí nghiệp Johns Manville, hãng làm những mái nhà phòng hỏa và bây giờ chỉ huy phòng quảng cáo tại công ty Palmolive Peet, lại đồng thời làm hội trưởng "Liên đoàn" các nhà quảng cáo nữa. Gladstone, về chính trị, là một kẻ thù ghê gớm cho phe đối lập, nhưng ở trong nhà, ông không bao giờ khiển trách ai hết. Đặt những câu hỏi bắt người ta phải trả lời "có" là một điều rất dễ.
Von Bulow đã biết chữa lỗi lại liền. "Tỏ rằng ta có nhiều thiện cảm với những ý tưởng cùng ước vọng của họ". Tôi coi người chị cũng biết chị cẩn thận.
Ông muốn Tể tướng bố cáo rằng chính Tể tướng đã khuyên ông tuyên bố những lời lạ lùng đó. Nghệ thuật làm cho kẻ thù trở nên bạn thân, đến như vậy là tuyệt khéo. Đến lượt ông, ông hỏi lại họ: "Bây giờ, các thầy cho tôi biết tôi hy vọng ở các thầy được những gì?".
Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu. Tôi giữ luôn như vậy trong hai tháng nay và đã tìm thấy được nhiều hạnh phúc trong gia đình tôi, hơn cả một năm vừa qua. Bọn họ bèn yêu cầu này nọ.
Cả hai chúng tôi đều hài lòng. Thầy trả lời tôi rõ ràng từng tiếng một: "Henri Souvaine (ngừng một chút) lầu 18 (ngừng một chút) phòng 1816". Họ đam mê sự mạo hiểm, sự tranh đấu hơn.
Roosevelt, rồi cho kỹ sư W. Con không trả lời chi hết, nhưng trong một lúc xúc động không chống lại được, con chạy lại cha, bá cổ cha, ôm cha với tình sùng bái cảm động mà Trời Phật đã làm nảy nở trong lòng con, mà sự lạnh lùng của cha không làm cho héo được. Mà người bán hàng nào giúp chúng ta giải quyết được những cái đó, chỉ cho ta hiểu rằng mua hàng của họ, hoặc để cho họ giúp thì chúng ta sẽ đỡ tốn tiền, đỡ mệt nhọc, khỏi buồn bực, khỏi đau, có tương lai vững vàng, thì kẻ đó không ép uổng chúng ta mà sẽ làm cho chúng ta tin và như vậy chúng ta sẽ mua!
Không thể có lời nào nhân từ hơn để xét bà nữa. Hai mươi bốn thế kỷ trước, Khổng Tử đã giảng tới nó. Chị như bê con, đưa ngón tay vào mõm con vật như mẹ cho con bú, và con vật ngoan ngoãn đi theo ngón tay chị mà vào chuồng.
Khi viết xong, ông đọc cho bà mục sư nghe. Ông Thomas chỉ bảo tôi rằng tôi có thiên tư về bài, và đánh bài dễ lắm, là tôi liều chơi liền. Bà nhại dáng đi của ông rồi nghiến răng hỏi ông sao không bắt chước dáng đi lịch sự của bà?
Ông Want không cho thêm người phụ, cũng không rút công việc, rút giờ làm việc, mà anh ta vẫn vui lòng. Roosevelt tức khí, chịu tranh đấu. Tay nên có cây viết chì hay viết máy để đánh dấu ở ngoài lề những lời khuyên nào mà bạn tính thi hành.
Sau bữa, nhà kỹ nghệ nói: "Thôi nói về việc ông đi. Đành rằng bà vẫn luôn luôn là Hoàng hậu nước Pháp. Nhưng các em cũng biết: đốt lửa ở đây nguy hiểm lắm.