Công việc này cũng giống như bạn đang trả tiền thuê nhà hàng tháng vậy. Theo luật, ông ấy có thể bán anh như một món hàng để lấy tiền trả nợ. Đó là các bạn hãy làm đúng theo lời tôi đã gợi ý cho người buôn trứng: “Cứ mỗi lần bạn bỏ vào túi của mình mười đồng thì chỉ nên lấy ra chín đồng để tiêu xài”.
Ông níu một người lại hỏi, người đó đáp: Cậu phải tìm cách để họ muốn mua mình. Tôi cưỡi trên lưng một con lạc đà và dắt theo một con đi suốt cả đêm rồi cả ngày kế tiếp sau đó, lòng lo sợ về số phận của mình.
Không! Không thể nói một đường mà làm một nẻo được. Như vậy trong vòng năm mươi năm, so với số tiền vốn bỏ ra, số tiền thu về đã lớn gấp gần mười bảy lần. Nói xong, ông Algamish lại nhìn thẳng vào mắt tôi và không nói thêm gì nữa.
Đánh giá điều này như thế nào tùy thuộc vào các bạn. Bọn ông đoán anh ta là một thủy thủ. - Tại sao chỉ có một ít người kiếm được nhiều vàng và trở nên giàu có như thế?
Con ngựa vẫn chạy băng băng trên con đường quen thuộc, còn Rodan, anh không thể nghĩ gì khác ngoài những dự định về năm mươi đồng tiền vàng đó. Kế hoạch của tôi là chúng ta sẽ huy động mọi người gom góp vàng và gửi cho một đoàn lữ hành tin cậy nhất đến những khu mỏ đồng cách đây rất xa nhờ mua giùm. Xin cám ơn cả hai người, chúng ta hãy tới Damacus, tôi rất muốn mời cậu hợp tác làm ăn với tôi.
Anh ta vẫn không quên nhắc nhở ông hãy chăm chỉ làm việc. - Một người khác lên tiếng – Tôi là người Syri. - Cháu có thích nghe ta kể chuyện ông nội đáng kính của cháu và ta đã hợp tác làm ăn như thế nào không?
Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước. Hành trang của anh là túi vàng và mảnh gốm nung của cha được gói cẩn thận trong tấm vải lụa cùng với một ít nô lệ và vài con ngựa. - Những suy nghĩ của tuổi trẻ là những tia sáng rất mạnh và tỏa đi rất xa đấy! Nó sẽ giúp cháu định hướng và thực hiện hành trình cuộc sống.
Và tôi cũng ý thức được rằng, cho dù có khí giới hay phương tiện để trốn, chưa chắc tôi thoát khỏi sự truy lùng của họ. Lúc đó, người nông dân cố ý trở lại chuồng để lắng nghe. Vì nếu họ đánh tôi, tôi sẽ giết họ!
Tôi thường mua những chiếc áo đẹp, sang trọng để tặng vợ tôi. Tôi thực hiện nghiêm túc việc để dành một phần mười số tiền trong túi và nhận thấy số tiền tôi có dần dần nhiều lên. Cuộc thương lượng kết thúc, tôi gọi những người nô lệ mang đuốc đến để đếm bầy cừu, vì theo người nông dân, số lượng cả bầy cừu lên tới chín trăm con.
Hôm nay nó ở đây, nhưng ngày mai nó đến nơi khác rồi. Ông hãy đem thêm cho tôi một số món ngon khác, rau và nhiều bánh mì nữa nhé! Tôi muốn mời cậu Tarkad ăn một bữa thịnh soạn. Bởi vì, tôi cần phải chăm lo cho gia đình và con cái của tôi sau này.